Nhớ thương mãi một ban trưa Tựa cơn gió mát lạc giữa ngày hè Giọng nói xóa mờ tiếng ve Nụ cười ru tôi mẩn mê một đời Chương 1 - Bạn mới Chương 2 - Làm thân Chương 3 - Bài học nhạc 'đầu tiên' Chương 4 - Tết Độc lập của chúng tớ Chương 5 - Nỗi buồn giấu tên Chương 6 - Sự thật là... Chương 7 - Tự hào người con đất Việt Chương 8 - "Cậu chính là điều phi lý ấy đấy!" Chương 9 - Ba chìm bảy nổi. CHÍN LÊNH ĐÊNH Chương 10 - "Tôi cũng là một người mẹ!" Chương 11 - Tết đến rồi! Chương 12 - Khuy áo thứ năm Chương 13 - ‘Hieän dieän’ thöù möôøi ba Chương 14 - Kết duyên Chương 15 - Hẹn ước
Ai ngờ được chỉ việc đi nhậu với bạn vì thất tình vào lần đó lại khiến cuộc sống của tôi thay đổi 180 độ thế này. Ngay khi vừa mở mắt nhận ra bản thân đang ở nơi xa lạ và ẵm thêm một cục nợ hơn hai trăm triệu chỉ vì lúc say đi gây gổ đánh nhau ở quán đến mức bê bết bét nhè hết. Mà chủ nợ của tôi là đàn anh khoa Y năm hai ở trường Đại học. Anh ấy vừa đẹp trai, vừa giàu có, vừa tài giỏi, đầy rẫy tin đồn là một tay sát gái. Như tâm điểm của cả trường. Đồng thời là người đối lập hoàn toàn với tôi. Đã vậy còn là chủ nợ cương ngạnh không ai bằng, ra điều kiện cho việc trả nợ là: Nếu ôm sẽ cho năm trăm, Hôn cho một triệu, Nhưng nếu là cái khác... cho mỗi lần năm triệu. Không chịu nhận tiền từ bất cứ nguồn nào khác mới khổ... ... "Bộ anh điên ha gì? Rồi nợ của em tận hai trăm triệu cơ đấy?" ... Nhưng nếu chịu làm người yêu anh... sẽ miễn nợ cho luôn nè ;) Howlsairy
'Là độ mất mát vô hạn' Khi điểm bắt đầu của mối dây liên kết Là điểm đứt đoạn của sự chia ly Chúng ta gặp nhau để chia cắt Rời xa nhau để mong mỏi tìm về Kim đồng hồ của người tiếp tục quay đều Trong khi kim đồng hồ của tôi đã chết từ lâu Và nếu được lựa chọn, tôi mong người không đau đớn Dù đó có thể đồng nghĩa với việc Chúng ta sẽ không biết đến sự tồn tại của nhau cũng mặc... สลิล
Nhận xét
Đăng nhận xét